Đã mấy đêm rồi mượn vần thơ
Nhờ trăng viết hộ mấy đôi lời
Nắn nót dùm tôi lời thương nhớ
Mang gởi đến người tôi dấu yêu!
Nhờ trăng, trăng ngủ đã say rồi
Mượn gió, gió hãy vẫn còn mơ
Cho nên bao đêm rồi ta vẫn…
Thẫn thờ, đau xót, nhớ bơ vơ…
Đôi đứa xa nhau đã bao ngày?
Mà ta thương nhớ biết sao nguôi,
Phụng ơi! Em ở phương trời đó
Có nhớ “Gáo Giồng” buổi nắng trưa?
Phụng ơi! Anh nhớ, nhớ nàng nhiều!
Chiều nay trời cũng nhớ em luôn,
Nhớ em mưa ướt đường hoang vắng
Nỗi nhớ thêm sầu, thêm chất cao…