Gió đông thổi...Thổi tung tất cả vào phòng...
Lạnh!
Anh như cơn gió ấy,mạnh mẽ,vô tình bao trùm sưởi ấm cho em.
Và tình yêu bắt đầu chớm nở...Một thiếu nữ...
Tình cảm a dành cho em quá lớn, quá nhiều.Anh hi sinh tất kả vì e...
Nhữg fút giây đó,e k bao giờ qên đc.
Hạh fúc bắt đầu.
Một kâu chyện tìh yêu k lãg mạn như fim Hàn,k cuồg nhiệt như nhữg gì ta nhận thấy ở một đôi tìh nhân.Đó chỉ là nhữg ngày mìh pên nhau vui đùa,vô tư,hờn giận...Tuy trẻ k0n,nhưg với e,qá đủ để gọi là hạh fúc.
Và rồi tự dưg,e k muốn a ở bên e nữa.E ngốc thật,fải k a?
Nụ cười của e đã mag qá nhìu giả tạo,nó k còn như trc nữa...E đã qá ngu ngốc khi đã để mất a khỏi cuộc đời.
E hứa sẽ k để a fải đau.E sẽ đáp lại tất kả tìh kảm a đã dàh cho e.
Gió lạh đêm đôg lại thổi.Một lần nữa,chúg ta lại ở trog kăn phòg này.Cái thay đổi phải chăg là e đã k còn yêu?
E chỉ im lặg,mắt xa xăm.Bất chợt đặt 1 hơi ấm mơn trớn trên môi a,rất nhạt...
E kảm nhận đc hơi thở gấp gáp kủa a lúc này_một nỗi dục vọng thú tính.
Đêm đó,a đã xuyên qa số fận của e.
A đã k thể kìm nén hay kấm kản đc cơn đam mê xác thịt để rồi chúg ta xoáy sâu vào mê man kủa lạc tính...
Một ly Maxim sủi bọt đã vơi...
Nhữg viên Postinor nằm lăn lóc khắp góc phòg...
Mọi thứ mờ ảo,chao đảo...
Máu thấm đẫm chiếc váy trắg
Và e mỉm cười gục ngã.
Nước mắt đã khô từ trước đó,k lâu...
Giá như lúc đó,a kìm nén đc nỗi dục vọng trào dâg trog người...
Giá như lúc đó lạc tíh k khiến đôi ta quên bản thân để đi vào vòg xoáy mê man...
Bao nhiêu nhữg giá như nữa,cũg k thể làm mọi thứ thay đổi.
Suy tim.Căn bệh ác nghjệt đã mag e đi thật xa.A khóc thét tên e trog vô thức.
Nấm mồ xah a vẫn thườg ghé thăm...
Gió mag lời a nói đến e...
" A vẫn luôn yêu e,Ngốc àh "
Gió mag lời e nói đến a...
" I am so sorry but I love you... "